Đệ 5 chương
Có đôi khi, ta suy nghĩ, nếu ngày đó, ta không có đi cùng quân, không có cùng tiểu đội trưởng kia hảo giao tình, thậm chí ngày đó ta vãn nửa canh giờ đi trong quân, ta còn có thể hay không gặp hắn ? Nếu không gặp được hắn, hôm nay trên đời cũng chỉ sợ không có Hàn Tử Cao này, mà Hàn A Man, có thể chết trong loạn thế, hoặc cũng là, sẽ ở trong thành Sơn Âm, cưới một thê thử, sinh vài hài tử, làm một dân chúng bình phàm an ổn …
“Suy nghĩ cái gì ?” Người nọ đi lên trước, từ sau ôm ta, hít ngửi, cười, “Trên người ngươi thơm quá.”
Giơ ống tay áo, chính mình từ trên xuống dưới ngửi ngửi, khó hiểu, “Không có mùi gì cả a.”
“Như thế nào không có ? Toàn thân trên dưới nơi nơi đều có.” Hắn cười đến hề hề, nắm quần áo của ta nói, “Rõ ràng chính là đang câu dẫn ta, muốn ta đem ngươi toàn thân trên dưới làm đủ.”
Nhẹ nhàng cắn núm vú ta, hắn khiêu tình nhìn ta, “Nơi này thơm.”
Hôn xuống, xẹt qua bụng của ta, người nọ vẫn nói, “Thơm quá.”
Hàm trụ ta dưới dục vọng, liếm hôn hútm người nọ còn nói, “Thơm.”
Thơm hay không thơm ta không biết, ta chỉ biết, ta nóng quá !
Một phen nắm lấy tóc hắn, kéo hắn đứng lên, hung hăng hôn lấy hắn …
Dây dưa, phóng túng, vui thích …
Đương hết thảy bình ổn xuống, hắn buồn ngủ thầm nghĩ mau mau đi vào giấc ngủ. Ôm lấy hắn, nhẹ nhàng, tiêns vào phòng, tự mình cởi y phục.
Không nhớ rõ bắt đầu từ lúc nào, sau khi ân ái, chúng ta cuối cùng sẽ tự tay mặc y phục cho đối phưong, tuyệt khong mượn tay người khác. Đương nhiên, thư phục kia bị đối phương cởi ra. Lúc này, là ta vì hắn mà cởi.
Dùng lực vừa phải, ấn lên điểm hồng hồng trên người hắn, hắn mơ mơ màng màng nở nụ cười, “A Man, thật thoải mái.”
Dịu dang hôn hôn, tiếp tục hầu hạ hắn.
Hắn đơn giản ngủ ở trên đùi ta, như một con mèo, tuỳ vào ta sửa sang lại y phục , lười biếng cùng ta hỏi một câu trả lời một câu, nói chuyện.
“A Man.”
“Ân ?”
“Ngươi có thể ôm lấy ta, thật tốt.”
“Làm sao ?”
Ngẩng đầu lên nhìn ta, trong mắt hắn có tiếu ý, “Ta lớn như vậy, khó có người có thể ôm lấy ta. Ngươi lại có thể.”
Đích xác, Thiến tuy rằng diện mạo tuấn mỹ, nhưng thân hình lại cực cao lại khôi ngôi, thường nhân đẩy ngã hắn cũng tiêu phí không ít sức lực, càng đừng nói có thể ôm được hắn. Cho dù có người ôm được hắn, nhưng có thể thoải mái như ta, thật đúng là không có.
“A Man, nhìn khuôn mặt này của ngươi, ai sẽ tin ngươi có thế chinh chiến, dũng mãnh thiện chiến, lực đại cô cùng ?”
Chẳng hề để ý đáp, “Ai để ý người khác ? Chỉ cần ngươi biết rõ là được phải không.”
Dục vọng tham nhập bên trong huyệt nội, khiến một dịch trắng xuôi dòng mà bắn ra, hắn theo bản năng co rút, kháng cự dị vật xâm nhập.
Nhẹ nhàng đưa đẩy hắn vỗ vỗ, “Thả lỏng một chút.”
Ta theo lời, thả lỏng thân thể, tiếp tục vì hắn co rút.
Thiến đột nhiên bật cười, “Nhớ rõ lần đầu tiên của chúng không ? Khi đó ngươi càng đau, giáp ta càng chặt, ta lại càng muốn đi vào, thế mà, lại luyến tiếc thương ngươi.”
Luờm hắn một cái, phỉ nhổ, “Ngươi là hoàng đế, nói chuyện có khí chất quân vương nào không ?”
Đại bổng vùi nhập hoà toàn, vặn vẹo toàn thân, hắn không thuận theo hờn dỗi, “Ta không cần trước mặt ngươi.”
Vừa nghe lời này, tóc gáy toàn thân ta đều dựng lên, tức giận giáo dục hắn, “Ngươi là Thiên Tử, là đế quân, nói chuyện phải phù hợp thân phận của ngươi.”
“Không có Thiên Tử, không có đế quân.” Chăm chú nhìn ta trước mặt, hắn nói từng chữ, “Trước mặt ngươi, ta chỉ là Trần Thiến mà thôi. Chỉ là một người khát vọng yêu ngươi, yêu nam nhân trước mặt này. Không có Thiên Tử, không có đế vương, không có trẫm, không có cô gia, không có quả nhân, chỉ có Trần Thiến.
Nhẹ nhàng hôn môi hắn, ta dùng hành động nói cho hắn, ta cũng chỉ yêu mình hắn.
Hết thảy, đều không nói trên miệng.
Không khí cảm động chớp mắt bị hắn phá đi. Đem ta ôm, hắn làm nũng hỏi, “A Man, còn nhớ hay không chúng ta lần đầu tiên ? Có nhớ không ?”
Nam nhân này !
“Có nhớ không ? Có nhớ không ?” Xú nam này tiếp tục ép hỏi, “Nói a.”
Ta như thế nào lại không nhớ rõ ?
Khi đó, sau lần gặp hắn, ta lúc này cũng rất sảng khoái đi với hắn, không hề hồi hương.
Tắm rửa, thay quần áo, rủa mặt chải đầu …
Sau đó, ta bị đưa đến phòng hắn.
Quần áo bị hắn cởi ra, người nọ một bên vỗ về chơi đùa ta, một bên tán thưởng, “Cơ thể mĩ lệ cỡ nào a ! Da trắng nõn lại không phải dạng thiếu niên mềm dẻo… A Man, ngươi là yêu tinh, ngươi là tới thế gian này dụ dỗ nhân tâm…”
Liếm hôn, vỗ về chơi đùa, hút, cắn…
Cơ thể ta bắt đầu hưng phấn, nam nhân cũng hưng phấn, hắn đỡ lấy khí cụ, liền muốn tiến vào trong.
Lúc nhìn đến cái đó của hắn, ta ngẩn ngơ: Hảo đại a ! Sau đó không khỏi lo lắng: Ta có thể nhận hắn ? Lớn như vậy đi vào, ta không bị thương mới là lạ !
Trong lòng tuy kinh hoàng, bên ngoài vẫn cố giữ biểu cảm, trấn định tự nhiên do hắn bài bố.
Hắn rốt cuộc cũng cắm vào.
Đau!
Thật sự rất đau !
Cảm giác cả người đều bị xé rách.
Cơ thể của ta tuy sớm quen thuộc việc nay, đối nam nhân tiến vào cũng không xa lạ, thậm chí còn học được đối nam nhân nhận đựơc khoái cảm, nhưng, lúc này, thật sự là trước nay chưa có đau !
Rất muốn một phen đẩy hắn ra, lại không thể ── ta mua hắn bán, đây là một giao dịch đã sớm nói rồi, lúc này đổi ý không còn kịp rồi.
Nếu không thể đẩy hắn ra, chỉ còn tiếp tục nhịn xuống.
Cảm thụ được nam nhân từng chút đẩy vào, ta đau đến trên mặt đầy mồ hôi, cắn một bên áo ngủ bằng gấm, mặc cho nam nhân kia luật động.
Chân liệt thành từng khúc…
Nam nhân kia dừng động tác lại, ôn nhu lâu mồ hôi trên mặt ta, nhẹ giọng hỏi, “Có phải rất đau không ? Ta có khiến ngươi bị thương không ?”
Kia không phải vô nghĩa sao ?! Không cần xem ta cũng biết, phía dưới có chảy máu ── như thế nào có thể không đau ?!?
Hắn còn dám hỏi có phải ta làm ngươi bị thương không ?
Này không phải vừa một hồi sao ?!
Con ngươi đen thâm thâm ngưng mắt nhìn ta, đang đợi câu trả lời.
Ai, chính là nói cho hắn, ta rất đau, ta bị thương thì có thể thế nào ? Còn không phải không làm nữa. Chẳng lẽ hắn còn có thể vì ta đau mà từ bi không làm ? Như vậy nào có thể ?
A Man, đừng quá thiên chân.
Vì chính mình sau này, hiện tại mà nhịn một chút. Chung quy người ta như vậy cho ngươi ít mặt mũi, săn sóc hỏi ngươi đau hay không đau. Ngươi đương nhiên cũng phải hào phóng đáp lại. Đừng quên, thế giới này vốn là hoa hoa cỗ kiệu nhân nâng nhân.
Sở Sở nhìn hắn, ta nhíu mày rưng rưng mỉm cười trả lời, “Cơ thể của ta tất cả đều là của ngươi, một vết thương nhở này thì cho là cái gì ?!” Một mặt ta nói hắn ta bị thương thật sự, một mặt khác lại biểu hiện chính mình vì hắn, cũng không để ý thương này. Dạng này, ta liền đem quyền quyết định vào tay hắn.
Hắn ngẩn người, tự bởi vì đáp án có được cũng không phải hắn nghĩ trước đó.
Theo say, hắn rút cái đó trong thân thể ta ra, mềm nhẹ hôn trên môi ta, thấp giọng nói, “Hôm nay, trước hết bỏ qua ngươi.”
Ý chưa hết, hắn đột nhiên nở nụ cười, “Ngươi càng đau, chỗ đó lại càng nhanh, biểu tình cũng càng tiêu hồn, ta lại càng muốn đi vào, khiến ngươi càng đau, càng nhanh, lại càng mê người. Lại cố tình nhìn ngươi đau, không đành lòng, Cho nên mới làm một nửa dừng hỏi xem ngươi đau không, không sẽ thụ thương. Liền lẽ thường mà nói, đại đa số người chắc chắn sẽ nói với ta: Ta không đau, ta không sao, ngươi tiếp tục đi. Ngươi lại cố tình trả lời: ‘Cơ thể của ta tất cả đều là của ngươi, một vết thương nhở này thì cho là cái gì ?!’.” Lắc đầu, hắn hạ giọng, “A Man, ngươi thật giảo hoạt.”
Trừng phạt dường như dừng lại sau khi hắn cắn ta một cái, nam nhân xuống giường, rời đi, một lát sau, hai thị nữ nâng thùng tắm tiến vào, nâng ta tắm rửa, thanh tẩy thân thể.
Tuỳ vào động tác của thị nữ, ta nhắm mắt dưỡng thần, ta tự nói chính mình biết:
“A Man, thỉng nhớ kỹ: Đối với người này chỉ là chút quý mến mà thôi, ngươi bất quá chỉ là luyến đồng mà thôi, ngươi chỉ là hàng phân phối bọn họ trên giường dùng. Xem, nam nhân kia không phải sau khi xong việc tức khắc xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại. Ngươi chỉ là công cụ trên giường mà thôi, chớ quên ! ── A Man, ghi nhớ thân phận của ngươi, ghi nhớ mức đích của ngươi, đừng để xao lòng…”
……
Nhìn mái tóc dài rối tung, ta chìm vào giấc ngủ trong lòng nam nhân, ta không khỏi cười thầm chính mình: “A Man, năm đó ngươi không muốn xiêu lòng, ai ngờ, lại ngoài ý muốn động tâm động tình, chân ai đối với nam nhân này, ngươi a…”
Đúng vậy, ta yêu Trần Thiến, yêu sâu đậm.
Vì hắn, ta nguyện ý buông dã tâm của ta, dục vọng của ta, ác độc của ta, tà ác của ta, xảo trá của ta, quyền mưu của ta.
Nếu hôm nay ta không yêu phảu hắn, chỉ sợ ta sẽ dùng mọi chiêu thức mà câu dẫn hắn, khiến hắn mê ta không bỏ được, sau đó lợi dụng hắn nhuần nhuyễn, mưu triều soán vị cũng không phải không có khả năng.
── Nếu ta không yêu phải hắn.
Đáng tiếc không có nếu như.
── Ta yêu hắn, đối với hắn như chân tâm, vì hắn thu liễm dục vọng của nam nhân.
Là cái gì mà ta yêu phải hắn ?
Vuốt tóc hắn, ta hỏi chính mình, chậm rãi nhìn lại từng thời gian trước đó …